Vậy là đã 2 năm 9 tháng bé ở bên mẹ, suốt 25 năm mẹ sinh ra và lớn lên đều được dạy làm một người con ngoan hiếu thảo mẹ cứ hồn nhiên vô tư bên vòng tay che chở của ông bà mà chưa bao giờ mẹ nghĩ sẽ có lúc mẹ sẽ trở thành mẹ của bé như bây giờ, bé ra đời đã dạy mẹ cách làm mẹ, bé đã giúp mẹ mạnh mẽ và kiên cường hơn.
Mẹ vẫn còn nhớ như in lúc bé chào đời, bé xíu mới chui ra từ trong bụng mẹ, bé nằm ngủ với khuôn mặt thư thái hơi thở đều đều thi thoảng nhăn nhó , thi thoảng cười và cũng thi thoảng mếu, các bà vẫn bảo là mụ dạy.
Lần đầu mẹ bế bé trong vòng tay vụng về lắm, mẹ sợ vì bé quá nhỏ, quá bé, quá mềm mại, mẹ sẽ làm bé đau và có thể mẹ sẽ làm rơi bé thì sao. Vì thế mẹ bế bé một cách nâng niu nhưng gượng gạo và sau này mẹ mới nhận ra rằng để cảm nhận tình yêu thương mà người ta vẫn gọi là tình mẫu tử thiêng liêng đó thì hãy ôm bé nhẹ nhàng và áp sát vào thân người mẹ để hơi ấm của mẹ truyền sang bé, để bé có thể cảm nhận được mùi thơm từ sữa mẹ, ấp áp trong hơi ấm của mẹ và để mẹ cảm nhận được hình hài bé nhỏ, mềm mại đang ôm trong tay.
Lần đầu bé khóc, dỗ bé mẹ gọi bé một cách ngượng ngùng và ngượng ngùng xưng mẹ với bé, mẹ thật buồn cười phải không bé. Khi đó mẹ không gọi to không quát bé lớn như bây giờ đâu bé àh, mẹ thấy chưa quen khi được làm mẹ và được gọi bé là con.
Lần đầu tiên bé ốm, bé tịt mũi phải thở bằng miệng rồi bé ho, mẹ lo lắng mà chẳng biết làm gì. Để đến bây giờ mẹ đã thuộc hầu hết những loại thuốc của bé, bé bị bệnh nhẹ mẹ đã có thể mua thuốc về cho bé uống. Mẹ trở thành bác sỹ bất đắc dĩ của gia đình, thuốc của bé, thuốc của ba bé mẹ đều tự tay đi mua và cho hai bố con uống. Điều mà trước đây mẹ chẳng bao giờ quan tâm bởi vì mẹ cũng đã có bà ngoại mua thuốc cho uống mỗi khi ốm. Những bài thuốc dân gian đơn giản nhưng hiệu quả mà trước giờ mẹ chẳng bao giờ để tâm đến và còn nói ông bà cổ hủ không chịu dùng thuốc thì giờ mẹ đã hiểu vì sao trong nhà lúc nào cũng cần đến chúng và cũng giống như ông bà mẹ cũng luôn chuẩn bị sẵn những thứ đó trong gia đình.
Lần đầu làm mẹ, mẹ học cách bế bé, học cách cho bé bú, học cách quấn tã thay tã và tắm cho bé…. tất cả đều là bé dạy mẹ phải không. Nhiều khi mẹ chẳng hiểu bé muốn gì, bé cứ khóc hoài nhìn mẹ mà không biết nói sao.
Từ ngày có bé thời gian biểu của mẹ chi chít là những việc của bé, dường như mẹ cứ phải chạy đua với thời gian để hoàn thành các việc của bé một cách nhanh nhất. Bé hay ốm lại khó uống thuốc nên đã có thời gian mẹ rất sợ phải cho bé uống thuốc, mẹ thấy hoang mang, lo lắng vì sao bé suốt ngày lại ốm. Bé hay quấy khóc, nghịch ngợm làm bể đồ đạc…khiến mẹ thấy mình là một người mẹ vụng về đến thế sao?…Công việc, gia đình rồi bé nữa nhiều khi khiến mẹ stress lắm.
Giờ đây bé đã lớn, mẹ cũng đã quen với thời gian biểu mới, mẹ đã hiểu được rằng tất cả những cái đó là bản năng của người phụ nữ mà bất kỳ người mẹ nào cũng phải trải qua và đều vượt qua được. Mẹ cảm thấy hạnh phúc vô cùng mỗi khi bé đến bên ôm cổ mẹ và nói “ Mẹ ơi con yêu mẹ !” rồi hôn hai má mẹ, rồi hôn môi mẹ, mẹ cười nói với bé “ Ừ yêu mẹ thì tối mẹ cho ngủ với mẹ nhé!” . Chắc chắn nếu sau này có em gái cho bé mẹ phải cho em gái thường xuyên chăm sóc những em bé để không còn thấy lạ lẫm khi lần đầu tiên làm mẹ như mẹ nữa phải không bé. Và bé gái của mẹ sau này cũng không cần phải quá lo lắng bởi bất cứ người phụ nữ nào khi đã nhận thiên chức làm mẹ thì đều làm được hết bé àh.
Để lại một bình luận